Thư gửi cộng đồng đại học và cộng đồng nghiên cứu Việt Nam
Sáng nay, 18/3/2014, tôi đọc được trên trang Bauxite Việt Nam bài « Tư liệu: Công văn của Ban Tuyên giáo Trung ương », và biết được rằng Hiệu trưởng Trường Đại học Sư phạm Hà nội đã ra quyết định thành lập Hội đồng Khoa học thẩm định lại luận văn thạc sĩ của Đỗ Thị Thoan. Hội đồng Khoa học này (không rõ gồm những ai) đã ra quyết định thu hồi luận văn không công nhận học vị thạc sĩ của Đỗ Thị Thoan.
Đồng thời qua đơn kêu cứu của người hướng dẫn khoa học của luận văn này, đăng trên báo Kinh doanh và Pháp luật, tôi được biết PGS Nguyễn Thị Bình bị buộc về hưu trước thời hạn 5 năm không có lý do, và bà đã viết đơn thư hỏi Trường ĐHSPHN nhiều lần nhưng không được hồi âm.
Tôi viết thư này đề nghị tất cả những người Việt Nam đã và đang làm việc trong hệ thống đại học và nghiên cứu, ở Việt Nam hay ở nước ngoài, lên tiếng về vụ việc này và có các hoạt động để bảo vệ hai đồng nghiệp của chúng ta là Đỗ Thị Thoan và Nguyễn Thị Bình. Đừng để họ vì có sự can đảm trong hoạt động nghiên cứu mà phải chịu bất công. Các anh chị bảo vệ họ, cũng là bảo vệ chính các anh chị, bảo vệ phẩm giá và danh dự của những người làm giáo dục và nghiên cứu, bảo vệ nền giáo dục và học thuật của nước nhà, bảo vệ các sinh viên đang học tập ở các trường đại học, và bảo vệ các thế hệ tương lai của chúng ta.
Trân trọng cảm ơn !
Sài Gòn, 18/3/2014
Nguyễn Thị Từ Huy
Chia sẻ về điều này, PGS Văn Như Cương lý giải: “Nếu như năm ngoái học sinh phải thi tốt nghiệp tới 6 môn và mỗi em phải được 30 điểm trở lên (trung bình 5 điểm/môn) mới đỗ tốt nghiệp và đã có kết quả là gần 98% thí sinh cả nước đỗ tốt nghiệp THPT.
Sự tiến bộ của Nguyễn Trường Tộ cũng như sự cầu thị của vua Tự Đức và các đại thần là điều kiện cần nhưng chưa đủ để VN canh tân như Nhật Bản.
(Dân trí)- Nhân dịp đầu năm mới Giáp Ngọ- 2014, phóng viên Dân trí có cuộc trò chuyện với nhà văn Nguyễn Thị Thu Huệ (chị cũng tuổi Bính Ngọ) về đời sống văn học Việt Nam đương đại, về cả nỗi cô độc của người nghệ sỹ, của chính nhà văn- Nguyễn Thị Thu Huệ.
Vấn đề cải cách giáo dục để chấn hưng đất nước là đòi hỏi bức thiết. Qua nhiều năm bàn thảo, tháng 7/2013, Nghị quyết 29, Hội nghị lần thứ 8 Ban Chấp hành Trung ương khóa XI về đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục và đào tạo (GD-ĐT) đã đi vào cuộc sống. Nghị quyết được đánh giá là tiến bộ nhất của ngành giáo dục trong mấy thập kỷ nay.
Khi toàn thế giới trở thành một “ngôi làng chung”, thì cũng cần có ngôn ngữ chung. Trong quá trình chọn lọc tự nhiên giữa các thứ tiếng, tiếng Anh đã thắng cuộc. Không phải vì người Anh hay người Mỹ cố tình muốn vậy, mà có nhiều sự tình cờ trong quá trình phát triển thế giới tạo ra thành như vậy. Nếu như, đối với các thế hệ trước đây, không viết được tiếng mẹ đẻ sẽ bị coi là mù chữ, thì đối với những người sinh ra trong thế kỷ 21, chỉ biết tiếng mẹ đẻ mà không biết tiếng Anh cũng là mù chữ, vì đa số các tài liệu, video, trao đổi, v.v. trên thế giới sẽ bằng tiếng Anh.
TT - Đó là chia sẻ của PGS.TS Lương Hồng Quang (phó viện trưởng Viện Văn hóa nghệ thuật quốc gia Việt Nam) trong cuộc trao đổi với Tuổi Trẻ về câu chuyện cầu cúng, rải tiền trong lễ hội.
Từ sự không hiểu biết, sùng tín nhiều người dân đặc biệt là các bạn trẻ đã biến những giá để đồ trong Văn Miếu-Quốc Tử Giám trở thành những bảng vàng để cầu đỗ đạt.
Hầu như ai cũng đồng ý rằng tư duy giáo dục hiện đại thật sự bắt đầu từ J. J. Rousseau, nhưng rõ ràng không phải là một sự bắt đầu đột ngột. Như nhiều cuộc "cách mạng" trong tư duy, nó là cao điểm của một quá trình được chuẩn bị lâu dài.
Học thuyết chính trị và triết thuyết giáo dục của Rousseau (thường gọi là “thuyết duy nhiên”) không phải là hai bộ phận độc lập mà là một khối thống nhất: triết thuyết giáo dục duy nhiên nhằm đào tạo con người thực hiện lý tưởng chính trị dân chủ. Tuy nhiên, nơi Rousseau, “tính tự nhiên” trong giáo dục và nền “dân chủ” chính trị lại là hai vấn đề không ngừng gây tranh cãi cho đến tận ngày nay!