TP - “Nếu theo lộ trình đề án đổi mới chương trình, sách giáo khoa (SGK) được Quốc hội thông qua cuối năm nay thì cần phải đào tạo lại đội ngũ giáo viên ngay từ bây giờ”.
Vậy nguồn lực tại các trường sư phạm hiện nay có đáp ứng được yêu cầu đào tạo lại hàng triệu giáo viên trong thời gian ngắn như vậy không?
Chắc chắn có nhiều khó khăn. Có thể nói cách đào tạo hiện nay tại các trường sư phạm đã lỗi thời lắm rồi.
Chính các trường cũng phải tự mình thay đổi cả chương trình và cách dạy mới. Nhưng nhìn chung hệ thống các trường sư phạm còn manh mún. Vừa rồi, chúng ta lại cho nâng cấp hàng loạt trường cao đẳng sư phạm thành đại học đa ngành, đào tạo cả ngân hàng, tài chính, kinh doanh, du lịch. Tức là ta coi các ngành khác là chính, chạy theo đáp ứng yêu cầu của xã hội, vì mục tiêu kinh tế, coi nhẹ sư phạm.
(GDVN) - Trong thế kỷ 21 này, ngành nào cũng có biến đổi và biến đổi nhanh chóng, nhưng có một ngành mãi vẫn lạc hậu và không thay đổi gì hết, đó là sư phạm.
GS Hồ Ngọc Đại nhận định: "Ngay từ những năm 60 của thế kỷ trước, khi chúng ta bắt đầu chuẩn bị cuộc cải cách giáo dục với nhiều ảo tưởng, Thủ tướng Phạm Văn Đồng hỏi về tôi cuộc cải cách giáo dục như thế nào? Tôi trả lời ngay: "Sẽ thất bại, vì chiến lược về nền giáo dục hiện đại dông dài, ly kỳ, khó hiểu. Cho đến bây giờ, Việt Nam chúng ta nếu nhìn về mặt triết học thì ngang bằng lịch sử, nhưng thực chất là đang tụt lùi 1-2 thế kỷ”.
(GDVN) - Bàn về ba phương án thi tốt nghiệp THPT của Bộ Giáo dục, GS Nguyễn Lân Dũng nói thẳng, không có nơi nào trên thế giới tích hợp như Việt Nam.
Để kịp tiến độ công bố phương án chốt vào đầu năm học mới, hiện Bộ GD & ĐT đang tích cực lấy ý kiến về kỳ thi quốc gia qua các kênh trên tinh thần làm sao để kỳ thi không gây xáo trộn quá lớn, quá khó cho học trò. Tuy nhiên, ở một góc độ khác, một số chuyên gia giáo dục và giáo sư đầu ngành đã cho rằng, người chịu ảnh hưởng lớn nhất trong câu chuyện này chính là các thí sinh, dù có hay không có “kỳ thi quốc gia” thì học sinh cũng không thể trở thành “chuột thí nghiệm” của người lớn.
GS Nguyễn Lân Dũng đã nói thẳng rằng, cả ba phương án do Bộ Giáo dục đề ra đều không hợp lý
(GDVN) - Hãy nhớ rằng chúng ta được nuôi dưỡng bằng dòng sữa mẹ Việt Nam, tuy rất ngọt ngào nhưng được chắt lọc từ biết bao
Trong buổi lễ khai giảng năm học 2014-2015, PGS Văn Như Cương - Chủ tịch, nguyên Hiệu trưởng Trường THPT Lương Thế Vinh có bài phát biểu trước toàn thể thầy cô và học trò. Đó là lời căn dặn của một người thầy, một người Việt Nam với trái tim nhiệt huyết gửi đến các học trò, những thế hệ tương lai của đất nước.
(GDVN) - GS Nguyễn Lân Dũng ví von, với kiểu học Lịch sử ép nhớ quá nhiều số liệu, GS Phan Huy Lê không dở tài liệu mà phải viết ngay lời giải thì liệu được mấy điểm?
Để xây dựng chương trình giáo dục phổ thông mới, việc đầu tiên là phải xác định triết lý giáo dục mới cho nó.
“Thực học” đối với các nước tiên tiến từ lâu đã trở thành lẽ đương nhiên không cần đề xướng. Nhưng đối với Việt Nam, nơi mà truyền thống học để thi đỗ làm quan cùng với tệ nạn dạy học giả để đạt những giá trị giả mà lấy bằng cấp thật vẫn đang ngự trị xã hội thì việc nhấn mạnh thuộc tính này là rất cần thiết. Thuộc tính này chính là “bốn trụ cột” mà UNESCO đã khẳng định.
Khủng hoảng trong giáo dục chủ yếu xuất phát từ chính sách yếu kém và các văn bản luật không định lượng được tình hình thiếu minh bạch, bảo vệ lợi ích cục bộ, không nghiêm trong thi hành...
Các điều khoản trong Luật Giáo dục đại học cho thấy quyền tự chủ thực sự của các trường đại học khó có thể trở thành hiện thực vì có quá nhiều điểm hoàn toàn trái với tinh thần tự chủ đại học hoặc mơ hồ đến độ không thể thực thi.
Có một nhầm tưởng dai dẳng về giáo dục VN - đó là do chúng ta còn nghèo, phần chi cho giáo dục ít nên đành chịu chất lượng thấp. Kể cả khi tính theo con số thống kê chính thức hay con số thực chi thì tỷ lệ chi cho giáo dục trên GDP của nước ta vào loại cao nhất nhì thế giới.
Yếu tố quyết định đến chất lượng giáo dục, ngay từ cấp tiểu học cho đến bậc đại học là tinh thần tự do trong học tập, tư duy lật đi lật lại vấn đề, cách suy nghĩ học để lấy kiến thức, để ứng xử trong cuộc sống chứ không phải học để thi cử hay vì bằng cấp. Môi trường giáo dục của chúng ta hiện đang thiếu vắng một tinh thần như thế, cả ở thầy lẫn trò. Cũng không phải do sự hạn chế hay ràng buộc nào về mặt chủ trương, chính sách; tất cả chỉ do một quán tính từ thời tập trung bao cấp, quen với nếp học từ chương, quen với thái độ “độc quyền chân lý” trong ngành giáo dục. Quan trọng nhất là không ai xem đó là vấn đề quan trọng cần cải tiến.
Do số phận đưa đẩy, tôi sinh ra trong một gia đình ba đời làm nghề gõ đầu trẻ. Từ nhỏ tôi đã hít thở không khí nghề này, nghe hết chuyện thâm cung bí sử của các trường, cả đời gắn bó và rồi có điều kiện quan sát cả giáo dục ở những nước khác. Tôi có thể thấy xã hội VN đã ngộ nhận quá nhiều về giáo dục. Và đây là những ngộ nhận theo tôi là phổ biến và nguy hại nhất: